Một trong những kỉ niệm "đáng nhớ" nhất của mình khi còn là sinh viên là lần môn thi cuối cùng của chương trình Bachelor lại trùng với ngày mình đặt vé máy bay về Việt Nam. Vậy là đánh liều, sáng kéo vali đến phòng thi (mọi người ai cũng nhìn mình như người ngoài hành tinh ), chọn chỗ ngồi ngay cạnh cửa để "chuồn" cho lẹ và là người nộp bài sớm nhất để khỏi nhỡ chuyến tàu đã lên lịch trình từ trước. Cuối cùng may mắn mình cũng đến sân bay đúng giờ và kết quả thi cũng khả quan, nếu không chắc ân hận lắm luôn
Bài học tương tự cho sự "cẩn thận thái quá" cũng lại diễn ra vào kì đầu tiên đầy bỡ ngỡ này, đó là một lần mình phải đi dạy thực tế 1 tiết học ở một trường ngôn ngữ trong thành phố. Lần đầu gặp để bàn về lịch dạy, cô hiệu trưởng trường đó hết sức thân thiện và nhiệt tình giúp đỡ mình. Vậy mà một điều "ngu ngốc" nữa lại xảy ra, hôm đấy 8h30 lớp học mới bắt đầu, mình cũng lại dậy từ 5h để xem lại giáo án và tài liệu. Bẵng đi thế nào mà đến 8h luôn, thế là vội vàng mặc quần áo rồi bắt tàu đi, không ngờ tàu lại bị trễ, nên 8h30 đúng mới đến nơi. Cô hiệu trưởng như "biến hình" thành còn người khác, tức giận và nói là mình có thể đi về, không cần làm nữa. Sau khi mình năn nỉ, cô mới giật tờ bài tập trên tay mình nói sẽ phô-tô và mang cho mình sau, mình cứ việc xuống lớp trước. Hôm đấy về mình khóc quá trời, cứ nghĩ là nghề giáo viên này không phải dành cho mình, bản thân cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cũng chính nhờ bài học này mà mình thấm thía việc quan trọng của đúng giờ. Kể cả là công việc hay gặp gỡ bạn bè, thà là mình đợi người khác, chứ không bao giờ để người khác đợi mình.
Lần phỏng vấn xin thực tập ở sân bay Munich mình đến sớm hẳn gần 2 tiếng Một phần cũng vì ở xa nên đi sớm phòng tàu xe trục trặc. Công việc này đến với mình một cách khá là thú vị Hồi còn học phổ thông, mình luôn ước ao sẽ được trở thành tiếp viên hàng không. Bỗng nhiên nghĩ đến sân bay Munich vì cách đó vài tháng mình vừa bay từ Munich về Việt Nam. Tình cờ lúc đó họ tuyển những sinh viên ngành ngôn ngữ Đức cho vị trí thực tập ở Bộ phận báo chí truyền thông. Mình thử sức và may mắn được nhận. Tuy nhiên công việc toàn thời gian khiến mình không còn thời gian để đi học. Thay vì xin nghỉ một kì, mình nhắm mắt "làm liều" luôn May mà 2 năm đầu mình đã học hết các môn quan trọng, đến kì thứ 5 chỉ còn mỗi một môn và bài tốt nghiệp. May sếp thông cảm, cho làm các ngày trong tuần dài hơn để thứ 6 được nghỉ và mình có thể về trường tham gia môn học cuối cùng. Kiểu như quen làm việc với cường độ cao, mình quyết định viết luôn bài tốt nghiệp vào thời điểm đó, tận dụng mối quan hệ của sân bay Munich và đối tác là Changi airport (Singapore). Thế là 4h chiều kéo vali từ sân bay Munich, chen chúc trên các S-Bahn và U-Bahn mới đến được thư viện trường LMU. Thự viện thì rộng, mà trước kia mình thì chưa bao giờ đặt chân đến đó, phải mất gần một tuần mình mới định hình được sách nào cần tìm ở chỗ nào.
Cuối kì 5 mình nộp bài tốt nghiệp, hoàn thành xong mọi chương trình học. Mình quyết định ở lại sân bay làm thêm 6 tháng nữa để chờ đến chương trình Master vào kì mùa đông. Vậy nên thành thật mà nói là mang tiếng học Bachelor mình chỉ có mặt ở trường có 4 kì, 2 kì còn lại mình đi học ở "trường đời" Học Master cũng vậy, chỉ có 3 kì là mình có mặt ở trường, 1 kì mình sang Singapore đi làm và tận hưởng cuộc sống Kì cuối mình tự ở nhà viết bài tốt nghiệp và tìm việc làm.
Mình thuộc tuýp người luôn xác định việc gì vào thời điểm nào là quan trọng. Việc học là quan trọng nhất nên mình làm trước, một khi bắt tay vào làm là hết sức tập trung. Và khi mục tiêu đã được hoàn thành, mình tự thưởng cho mình một điều gì đó mình thích coi như là động lực để tiếp tục cố gắng :)
Cuộc sống đơn giản là tự hỏi bản thân mình muốn gì, cần gì, điều gì là phù hợp với mình, chứ chẳng phải đem mình so sánh với một ai đó rồi hơn thua với họ. Mỗi người đều có một con đường riêng, những ước mơ riêng, vì sao lại phải tự bắt mình đi theo một số đông nào đó!?! Một phần quan trọng trên hành trình chinh phục mục tiêu là, hãy tránh xa những điều tiêu cực và những con người tiêu cực! Bạn có thể tham khảo ý kiến của người khác, nhưng việc quyết định là nằm ở bạn, và chính bạn là người chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình, chứ không phải một ai khác.
Vậy nên hãy suy nghĩ tích cực, làm việc chăm chỉ hết sức mình, không bao giờ kêu ca buồn chán, và một ngày không xa bạn sẽ được tận hưởng những thành quả của mình. 🌺
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét